Em bỏ tôi là phải lắm rồi
Nghèo hèn lại hay nói lôi thôi
Tài sản mấy vần thơ con cóc
Họ sống trời Tây hơn hẳn tôi
.
Em bỏ tôi là phải lắm rồi
Túi không hào cắc lại ham chơi
Đời em phận gái cũng cầu ước
Nhà lầu cao cao với xe hơi
.
Em bỏ tôi là phải lắm rồi
Thân phận không hiểu còn khơi khơi
Yêu anh em bấy đời hồng má
Vò xé hồn em những chiều rơi
.
Anh biết phận mình kiếp bọt bèo
Chướng gió phơi thân thổi vèo vèo
Gặp em yêu thương không biết phận
Đã đày đọa em thật đẳng đeo
.
Em bỏ tôi là phải lắm rồi
Sống mòn vướng đọng ước mơ thôi
Từ nay anh biết -ừ duyên phận
Nghèo dốt thì yêu lấy đơn côi -